Thứ Tư, 22 tháng 9, 2010

Tết Trung Thu và niềm vui nhỏ

"Xin chớ để con ăn mày và cũng đừng để con giàu có:  xin chỉ ban cho con ăn dùng vừa đủ".

Xuất phát đúng 12h30 ngày Chủ nhật 19.09.2010 theo kế hoạch đã định. Chúng tôi thẳng tiến đến chùa Cẩm Phong – Tỉnh Tây Ninh.

Trên đường đi tôi tranh thủ phân công công việc với mọi người, ai nấy đều hăng hái nhận lãnh phần trách nhiệm thuộc về mình. Chúng tôi là bạn bè của nhau, nhưng vài tháng mới được gặp mặt nhau một lần. Đây là cơ hội tốt đẹp để chúng tôi có dịp sát cánh bên nhau.

Đến nơi, chúng tôi đã thấy tại chùa có 1 đám tang. Hỏi ra mới biết, những cụ sống tại chùa vừa phải chia tay vĩnh viễn với một người bạn, một cụ ông đã 65 tuổi. Thành tâm mong hương hồn cụ ông sớm được về bên Đức Phật.

Thầy Tánh chạy ra hối hả bảo “Thầy tưởng tụi con không xuống, Thầy trông quá trời, 11h rồi thầy nghĩ chắc tụi nhỏ không xuống rồi. Rồi 2 giờ chiều Thầy cũng hông thấy, cũng nghĩ là tụi con không xuống, vì xa xôi quá mà. Thầy vui quá trời khi các con đã đến”. Vẽ mặt vui vẽ của Thầy đã làm cho các thành viên trong đoàn vui lây.

Mỗi thành viên tranh thủ thắp nén hương cho người đã khuất, rồi nhanh chóng khiêng đồ từ xe xuống – nào nước tương, đường, bột ngọt, dầu ăn, bánh trung thu, lồng đèn, và cả những cuốn tập do bạn Cà Chua đóng góp.

Các em nhỏ được tập trung xuống sân, Jutkin và Vân Khanh được phân công quản trò cho các em. Các thành viên khác thì người chuẩn bị lồng đèn, người lo cắt bánh trung thu ra làm nhiều phần nhỏ.

Sau khi chơi trò chơi, các em được phát lồng đèn để chuẩn bị rước đèn cùng các anh chị. Nhưng có 1 điều chúng tôi không thể lường trước được là các em lại thích thú hào hứng với lồng đèn đến mức độ, vừa được phát là túm tụm lại với nhau và la í ới đòi phải đốt ngay lập tức.

Các em nhỏ độ 6 tuổi thì không còn hàng ngũ gì nữa, các anh lớn thì khoe nhau “tao đèn rồng, còn mày đèn hộp”…..những đứa trẻ trở nên lộn xộn và không còn nghe lời của anh quản trò. Điều đó không làm cho chúng tôi khó chịu - vì chỉ trong chốc lát khi đèn được thắp hết, các em lại chạy vào đúng vị trí vòng tròn của mình – mà ngược lại làm chúng tôi cảm thấy xúc động, và rất vui. Vui vì chúng tôi đã mang được đúng những niềm vui nho nhỏ mà các em trông đợi.

Thấm mệt, trời cũng đã tối. Các em được chia những phần bánh trung thu rồi trở về phòng, chuẩn bị cho buổi cơm chiều muộn.

Sau đó, các thành viên mỗi người một mâm bánh trên tay, đi đến từng phòng của các cụ già để mời bánh mời trà. Để cùng trò chuyện và để chia sẽ nỗi cô đơn khi sống giữa nhiều người, nhưng không con cháu. Chúng tôi đùa nhau “mỗi người bưng mâm bánh giống nhân viên giao pizza quá, chắc lần này về mở tiệm pizza rồi cùng nhau làm hen”…^^

Chia thay Thầy Tánh – Thầy chia sẽ “Thầy thấy tụi con xuống chơi với tụi nhỏ là Thầy vui lắm rồi. Mỗi ngày, khi tan học về chùa, học hành xong đến giờ nghỉ ngơi, Thầy chỉ biết bật cái TV lên cho tụi nhỏ coi, hoặc cho tụi nó nghe thuyết giảng. Rồi lâu lâu ngó coi có thiếu đứa nào không. Rồi lại đi tìm nếu tụi nó mê chơi đâu đó. Nuôi thì nuôi thế, chứ Thầy cũng không trông mong gì nhiều, chỉ một hay hai đứa học hành ngoan ngoãn là cũng mãn nguyện rồi”. Thế nhưng Thầy vẫn mong lắm, mong những người như chúng tôi xuống sinh hoạt cùng các em để chúng “hướng thiện” như lời Thầy nói. Dạy ăn, dạy mặc, dạy chữ thì dễ - còn về tâm lý thì Thầy đành chịu thua vì đâu thể theo sát từng đứa một. Thế mới biết gánh nặng trên vai Thầy không hề nhẹ nhàng.

Trở về SG trong cái tối nhá nhem của đường phố Tây Ninh không đèn…Các thành viên hào hứng kể về đứa bé này, ông cụ nọ, bà cụ kia…mỗi người một tiếng, những tiếng cười không ngớt cho đến khi chúng tôi chia tay nhau. Kết thúc chuyến đi là 22h. Một ngày vui. Hẹn các bạn trong một dịp gần nhất.


Ngày Trung Thu chúng ta nghĩ đến những trẻ em không có diễm phúc được vui đùa trong gia đình hạnh phúc bên cha mẹ, anh chị em vì cuộc sống cùng cực, bị bạo hành, gia đình ly tán hoặc mồ côi lang thang đầu đường xó chợ. Bạn được mời gọi mở cửa dẫn trẻ em đến với Chúa Kitô bằng cách chia sẻ niềm vui với các em, giúp các em tìm lại được nét vui tươi, hồn nhiên, tin tưởng và tín thác vào Chúa. 

Lạy Chúa, xin cho con biết tiết kiệm những chi thu lãng phí, không cần thiết để chia sẻ với các trẻ em đang cần đến tình thương, đang thiếu vắng niềm vui.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét